Ẩn dụ (tiếng Pháp: métaphore) là phương thức tu từ dựa trên cơ sở đồng nhất hai hiện tượng tương tự, thể hiện cái này qua cái kia, mà bản thân cái được nói tới thì giấu đi một cách kín đáo :
Thuyền về có nhớ bến chăng
Bến thì một dạ khăng khăng đợi thuyền.
(Ca dao)
Gìn vàng giữ ngọc cho hay
Cho đành lòng kẻ chân mây cuối trời.
(Nguyễn Du, Truyện Kiều)
Thuyền và bến chỉ người con trai, con gái, người đi, người đợi. Vàng, ngọc chỉ tình yêu.
Những ẩn dụ làm cho cái được nói tới có thêm ý nghĩa bổ sung. nhấn mạnh, biểu hiện cảm xúc. Thuyền là yếu tố vô định, có thể ghé bến khác, còn bến thì không di dịch. Vàng, ngọc là thứ quý giá. Trong ẩn dụ văn học. sự chuyển nghĩa không chỉ xảy ra trong từ mà còn
trong câu, trong hình tượng, trong quan hệ, nhu câu ca dao trên đây.
Ẩn dụ đuợc sử dụng nhiều trong thơ ca, thể hiện phong cách cá nhân, phong cách dân tộc và thời đại.