Ngâm khúc là thể thơ trữ tình dài hơi, thường được làm theo thể song thất lục bát để ngâm nga, than vãn nhằm bộc lộ những tâm trạng, tình cảm buồn phiền, đau xót triền miên day dứt. Vì thế thể ngâm khúc còn được gọi là khúc, vãn hay thán. Ví dụ : Chinh phụ ngâm, Cung oán ngâm, Ai tư vãn, Bần nữ thán, Tự tình khúc,…
Trong văn học Việt Nam, ngâm khúc giữ một vị trí quan trọng và đặc biệt phát triển từ giữa thế kỷ XVIII đến giữa thế kỷ XIX, với những tác giả nổi tiếng như Đoàn Thị Điểm, Phan Huy Ích, Nguyễn Gia Thiều, Cao Bá Nhạ,…