Cáo là một thể văn thư có cội nguồn từ Trung Quốc, nhà vua dùng để ban bố cho thần dân nhằm trình bày chủ trương, công bố kết quả một sự nghiệp. Từ đời Tần trở đi đổi tên gọi thành chiếu, chiếu chỉ.
Bài cáo cổ nhất Trung Hoa là Thang cáo, chỉ là bản ghi lời phát biểu của vua. Bài cáo lớn nhất, tiêu biểu và có giá trị nhất ở nước ta là Bình Ngô đại cáo do Nguyễn Trãi viết năm 1428 theo lệnh của La Lợi. Cáo có thể được viết bằng văn xuôi (tản văn) nhưng phần nhiều được viết theo thể văn biền ngẫu.