Phê bình mang tính chất đạo đức (tiếng Anh: moral criticism) là một loại hình của phê bình văn học, dùng tiêu chuẩn đạo đức làm cơ sở để phê bình, đánh giá tác phẩm văn học, hay đúng hơn là sử dụng quan điểm đạo đức mà nhà phê bình cho là phải để đánh giá văn học.
Phê bình mang tính chất đạo đức chủ trương tác phẩm phải thực hiện nguyên tắc khuyến thiện, trừng ác, phát huy vai trò gíao dục đạo đức. Do mỗi thời tiêu chuẩn đạo đức khác nhau cho nên nội dung và mục đích phê bình cũng khác xa nhau, có khi nghiêng về chính trị, có khi nghiêng về tôn giáo, có khi thiên về thuyết giáo đạo đức. Lối phê bình này bỏ qua đặc trưng và mục đích riêng của văn học, bị các quan điểm chính trị, tôn giáo chi phối.